Thiếu Khanh
t h ủ t h ỉ c ù n g c o n
Cái chết là một sai lầm tuyệt đối Chẳng c̣n chi sửa chữa được nữa rồi Ba đă ngần này tuổi đời, con cũng không c̣n cơ hội Ba vịn bàn thờ con mà khóc, Phước An ơi!
Ước chi đây chỉ là cơn ác mộng Khi ba tỉnh dậy thấy con cười Nói chuyện kinh doanh làm ăn rất nóng Ba lau mồ hôi mừng rỡ đất trời vui.
Nhưng tiếng máy niệm “Nam mô A-di-đà Phật” Bảo rằng con đă thực sự bỏ đi xa Mắt con trong h́nh rất buồn như vừa mới khóc Chắc con nh́n tóc trắng mái đầu ba
Từ lúc trưởng thành con không c̣n được ba ôm thân ái Khi được ba ôm th́ con đă không c̣n Hơi nóng người ba không đủ cho xác thân con ấm lại Ba ôm chặt con trong ḷng mà ba đă mất con!
Con là nắng mai ba là chiều tà bóng xế Ba hoang mang tê liệt thấm cơn đau Con vắng mặt khắp nơi trong ngôi nhà ngày càng quạnh quẽ Gió xô nghiêng cây chuối nhỏ trên lầu
Nửa đêm ba đến bàn thờ con thắp cây nhang và khóc Nước mắt già nua không nuốt được vào ḷng Cứ chốc chốc ba giật ḿnh hoảng hốt: Ba lỡ hỏa táng con rồi, c̣n cứu văn được ǵ không?
Con chân thật với mọi người và hết ḷng cùng bè bạn Chơi với ai cũng không thủ phần ḿnh Nụ cười hiền và tâm hồn hào sảng Đâu có điều ǵ để ba ngờ cuộc sống sẽ mong manh!
Ba mốt tuổi chưa có điều ǵ thỏa chí Con chưa kịp để lại ǵ ghi dấu một đời trai Ba thường nhắc nhở con gắng lên cho bằng anh bằng chị Mà bây giờ con chỉ c̣n lưu lại nắm tro thôi!
Ba nghe nói chết không phải là chấm hết Chẳng qua con rủ bỏ xác thân giả tạm cơi vô thường Nhưng ba mất con là ngàn thu vĩnh biệt Nên ḷng ba tan nát bi thương
Ba không trách con những lần con thất bại Nhưng ba thường la con v́ những chuyện vô tâm Ba có biết đâu đến một ngày con không c̣n ở lại Ôi con sống được bao lăm mà ba trách những sai lầm!
Kinh sách nói sinh tử là chuyện thường t́nh hiểu được Như ngày và đêm, sáng và tối thay nhau Rằng tan hợp là do nhân duyên từ nhiều kiếp trước Nhưng cái biết sách vở này có an ủi được ǵ đâu.
Con là một trong bốn Phương của ba mẹ Mà nay ba lạc mất một Phương rồi! Anh Đông Phương, chị Nam Phương, chị Yến Phương có nỗi đau nào hơn thế Ba mẹ già rồi, tội lắm Vĩnh Phương ơi!
24 ngày mất con. Thiếu Khanh
_____
* Con trai út, Phước An, Nguyễn Hoàng Vĩnh Phương Pháp danh Nguyên Tâm Sinh năm 1982 Từ trần ngày 12/9/2012 tại Sài G̣n.
~~o))((o~~
Thư Cảm tạ
của gia đ́nh Thiếu Khanh Nguyễn Huỳnh Điệp:
~~))((~~ Thưa tất cả bà con thân quyến,
và các bằng hữu thâm t́nh, đă được hỏa táng xong ngày hôm qua, 15/09/2012, và cháu được kư gởi an nghỉ tại một ngôi chùa yên tĩnh
tại Sài G̣n. Sự mất cháu là một nỗi đau quá lớn cho một người có tâm hồn yếu đuối như tôi phải chịu đựng ở tuổi này. Tuy nhiên, sự thăm viếng, phúng điếu, email và điện thoại hỏi thăm, cảm thông và an ủi của tất cả thân bằng và bà con quyến thuộc cùng các cơ quan, công ty nơi anh chị của Vĩnh Phương phục vụ đă giúp chúng tôi có thêm nghị lực qua cơn sốc nặng.
Thay mặt gia đ́nh và bản thân tôi, chúng tôi xin
chân thành bày tỏ ḷng biết ơn đến tất cả bà con trong thân
quyến và các thân hữu xa gần. Kính chúc quí cô bác anh chị và gia đ́nh
luôn an khang phúc lạc. tên gọi thân mật là Phước An, sinh năm 1982, nguyên giám đốc Công ty Trách nhiệm Hữu hạn Song Long Việt, đă từ trần trong một tai nạn hy hữu đêm 12/09/2012, tại Sài G̣n.
Cháu chưa có gia đ́nh.
|