|
HẠT BỤI BÊN KIA BIỂN THÁI B̀NH
Nếu tất cả chúng ta chỉ là một hạt bụi mong manh giữa vũ trụ th́ tôi gọi anh là một hạt bụi bên kia biển Thái B́nh.
Bụi đất, li ti, nhưng thơm măi mùi quê hương mà anh phải ĺa xa. Mùi
hương đó có vị mặn mồ hôi của người cha mà anh kính mến… Mấy hôm trước đó nhà văn Lữ Kiều TT Minh có gọi điện mời vợ chồng tôi lên nhà anh Đà Lạt vài ngày để nói chuyện văn chương. Lần gặp mặt đó ngoài vc Lữ Kiều- Vũ Thanh Hằng c̣n có vc Khuất Đẩu-Huyền Chiêu, nv Nguyên Minh, nv Châu văn Thuận, tôi và Elena. Buổi tối mùa thu, vùng cao nguyên không khí se se lạnh nên chúng tôi ra ngoài sân ngồi quần quanh đống lửa. Không khí ấm cúng, có khói, có mây.. ngồi nhâm nhi chút rượu để ra mắt tập thơ “Mây khói quê nhà” của Phạm Cao Hoàng thật là phù hợp. Chúng tôi đọc thơ, tṛ chuyện thân mật đến khuya. Cuối cùng anh Lữ Kiều c̣n cao hứng tóm tắt và cho biết nhận xét của ḿnh về bản thảo của tt Bàn tay nhỏ dưới mưa(*) mà trước đó tôi đă gửi. Mấy năm sau, Nguyễn Ḥa vcv… báo tin là có một nhà thơ ở Mỹ sắp về VN và nhờ anh đại diện mời vài người để gặp gỡ và ăn trưa. Đó là lần đầu tôi gặp Phạm Cao Hoàng và vợ anh là chị Cúc Hoa. Ngồi giữa các bạn mới gặp hay quen thân, PCH tặng sách, tặng thơ rồi kể lại chuyện chị Cúc Hoa bị tai nạn, phải đi xe lăn..nhưng cuối cùng chị khỏi bệnh, đi lại b́nh thường như một phép lạ. Gặp rồi, nhưng hôm đó có khá đông bạn bè, ai cũng chào nói rôm rả nên không khí bị loăng, chưa trao đổi thân t́nh. Tuy vậy cái cảm giác anh để lại trong tôi th́ cả hai vợ chồng anh, ai cũng hiền như…đất.
H́nh Thiên Kim chụp tại nhà PCH sau một chuyến bay dài. Scibilia, 21.8.2015 Nhưng cái cảm giác là anh thuộc mẫu người hơi…nghiêm làm tôi lo ngại khi Nguyên Minh báo là trong chuyến qua MỸ vào tháng 10- 2015, có thể đoàn sẽ qua Virginia và ở lại nhà anh hay nhà Nguyễn Minh Nữu. Nữu th́ tôi đă gặp mấy lần ở VN tính t́nh hoạt bát và cởi mở nên tôi nghĩ là sẽ dễ gần hơn. Nhưng sự e dè của tôi chỉ là một báo động…ảo, v́ những ngày ở Virginia PCH rất nhiệt t́nh và thân thiện. Chính anh và Nữu đă chuẩn bị chu đáo và thu xếp mọi việc ăn ở của đoàn. Tính nghiêm túc và làm việc khoa học của hai người bạn, đă cùng sắp xếp thời gian và chương tŕnh cụ thể đi đâu, làm ǵ…để trong thời gian ngắn nhất mà có thể thăm và hiểu về nước MỸ nhiều nhất. Trên các chuyến đi cùng, anh và Nữu đều thay phiên nhau nói về những đặc điểm của nước MỸ, cả ưu và khuyết. Nhờ những thông tin quư giá này mà tôi có thể tổng hợp và viết lên bút kư “Mùa Thu…những chiếc lá t́m nhau” (**) về chuyến thăm nước MỸ. Nhưng nói về chuyến đi này, về những cuộc gặp gỡ thân t́nh, không thể không nhắc đến một người, mà nụ cười của người đó đă làm xóa tan mọi ngại ngùng, e ngại ban đầu để bạn bè dễ dàng ngồi lại bên nhau: Họa sĩ Đinh Cường. Nhờ nụ cười phúc hậu và bao dung của anh…ngay cả không khí xa lạ cũng biến thành gần gũi. Mỗi cuộc gặp có anh t́nh bạn như được kết thêm một sợi dây nữa để thắt chặt hơn. Rồi bên cạnh đó, tính ḥa đồng và hoạt bát của Elena cũng đă góp những cuộc gặp mặt thành.. . một “sự nhập cuộc...trôi chảy”. Trong đời tôi, may mắn gặp được những nụ cười nhân hậu mà Elena gọi đó là nụ cười Bồ Tát. Chỉ cần nh́n thôi, bao xáo trộn trong ḷng như lắng dịu. Đó là nụ cười của Dalai Lama mà tôi đă gặp trong một buổi thuyết giảng, nhờ người bạn thân làm trưởng đội đệ tử cận vệ nên được xếp ngồi rất gần ngài. Thiền sư Nhất Hạnh… Nhưng không chỉ các bậc đại sư, nụ cười của những con người b́nh thường cũng có thể cho ta cảm giác b́nh yên, như nhà thơ Tôn Nữ Hỷ Khương, như chị Lan vợ anh Nguyên Minh, chị Hạnh vợ Đặng Châu Long hay của chị Cúc Hoa, vợ anh Phạm Cao Hoàng… Với riêng tôi, c̣n có thêm một nụ cười nữa. Trong suốt những năm tháng nhọc nhằn ở Italia, nụ cười của Elena đă giúp tôi b́nh tâm và vượt qua những khốn khó thời lưu lạc
Gia đ́nh anh Phạm Cao Hoàng ở Virginia rất đặc biệt. Nó như một ốc
đảo b́nh an và hạnh phúc giữa sa mạc t́nh người thực dụng đầy toan
tính ở MỸ. Vợ chồng anh rất quư nhau. Các con anh đều thành đạt và
rất hiếu thảo với cha mẹ. Nhất là cô con gái lớn Thiên Kim rất thích
đọc và cảm nhận được hồn thơ của cha ḿnh. Tuy bận bịu nhưng Thiên
Kim vẫn dành nhiều thời gian để giúp cha làm blog, đăng các sáng tác
của cha và các bạn văn. Ai đến thăm cha cô đều trổ hết năng khiếu
thiên bẩm về ẩm thực để chuẩn bị những món ăn vừa ngon vừa tŕnh bày
đẹp mắt. H́nh như các con dâu rể của anh PCH đều ở chung, một gia
đ́nh tam đại đồng đường, ḥa thuận hiếm có, nơi xứ sở mà chủ nghĩa
cá nhân thăng hoa.
Sống nhiều năm xa quê, tôi hiểu nỗi ḷng của những người xa xứ. Nhất
là những văn nghệ sĩ, những người có tâm hồn bén nhạy. V́ thế lướt
qua các sáng tác anh, chỉ đọc qua tựa đề là hiểu và cảm nhận được
nỗi ḷng. Câu chữ của anh mang đậm nỗi ám ảnh về cuộc đời đầy ắp ưu
tư, trăn trở về những cuộc hành tŕnh, ra đi hay trở lại. Mây
khói quê nhà. Đất c̣n thơm măi mùi hương. .. Theo tôi quê hương
chính là nét độc đáo trong sáng tác của anh. Đọc câu thơ nào cũng
thấy mùi thơm của đất. Bởi mùi đất là mùi thơm trên chiếc áo đẫm
mồ hôi của cha ḿnh. Người đă “ cầm lấy chiếc cày để tay con
được cầm cuốn sách ” người “… đă v́ con mà nhỏ xuống cho giấc
mơ đời con thêm xanh”.
…mười năm sống kiếp tha phương Đau khổ, xót xa… “tưởng đâu đất lành chim đậu, nào ngờ đời vẫn chưa yên" ... nhưng người đọc có thể nh́n thấy một nụ cười rất nhẹ nhơm của PCH. Dường như sau tất cả, anh đă nhận ra ḿnh cần phải có một cái nh́n bao dung và vị tha hơn với bản thân ḿnh sau khi đă nh́n nhận sâu sắc về cuộc đời? Nên Dù sao vẫn cảm ơn đời. Mừng là anh đă t́m đuợc niềm vui thanh thản cho tâm hồn.
Thanh thản v́ dù sao ở chốn tạm dung, anh cũng có một đời sống b́nh
yên. Căn nhà cận khu rừng Scibilia, mà anh tưởng ḿnh đang c̣n ở Đà
Lạt, đă cho anh một nơi trú ngụ sau tháng ngày mỏi mệt: Cũng may
c̣n có nơi này.
…và như thế ḿnh đi và đă đến
Nếu không có nàng th́ nơi này chỉ là cơi mênh mông phủ kín nỗi cô
đơn. Nó đẹp. V́ có t́nh yêu và chia sẻ. Hiểu ra điều ấy tôi không
chỉ quư anh về tâm hồn nghệ sĩ. Mà c̣n quư cả một t́nh cảm đẹp và
một gia đ́nh thấm đẫm t́nh người.
Nên tôi tin không chỉ riêng Phạm Cao Hoàng mà hàng triệu người Việt
Nam trôi giạt nơi xứ người đều mang trong ḷng một nỗi niềm, là mai
kia được là hạt bụi để bay về bên này biển Thái B́nh .
Sài g̣n 9-2016
|