Copyright © 2023 by Vương Thanh
All Rights Reserved.
Free to share & distribute to
friends.
v1.2: thêm bản nhạc quà tặng của Nhạc Sĩ Mộc Thiêng:
email:
vuongthanh@gmail.com
Publisher: Vương Thanh
LỜI TỰA
Vương Thanh đă xuất bản vài tập thơ,
nhạc song ngữ, nhưng chưa có làm một tập nào cho thơ của
ḿnh. Nay, VT tuyển chọn những áng thơ làm từ vài thập
niên qua, in thành vài tập, để lưu niệm, chia sẻ với bạn
tri âm bốn phương.
Thơ là mộng cảnh của tâm hồn. Cảnh dù trong mộng nhưng
t́nh cảm vẫn là t́nh cảm đời thường gửi gấm vào đó. Như
phim truyện của Kim Dung: t́nh tiết là hư cấu, t́nh cảm
vẫn là t́nh cảm muôn đời chân thật của con người.
Xin Mời Bạn Đọc, Khách Tri Âm ghé vào khu vườn mộng của
VT chơi trong chốc lát. Giữa ḍng đời xô bồ, t́m về một
chút mộng, một chút thơ cho ḷng ḿnh vài khoảnh khắc
thư thái, nhẹ nhàng.
Hương Xuân thoang thoảng gió ngàn
Thiên Nhai một Cơi Vân Gian ảo huyền
Bồng bềnh sương khói non tiên
Bên Gịng Thủy Nguyệt, ai t́m dáng xưa...
Vương Thanh
Thiên Nhai, 03.2023
~~o(O)o~~
DĂM VẦN THẢ GIÓ
Dăm vần thả gió viết mà chơi
Ai kẻ đồng thanh, gửi mấy lời
Bút vẫn c̣n say ḍng thủy nguyệt
Ḷng chưa nguôi vọng tiếng trùng khơi
Long lanh mắt biếc ngàn hoa sóng
Thăm thẳm màn đêm một nét cười
Trời Đất từ đây thôi cách biệt
Từ Em tiên cảnh bỗng nơi nơi ...
Vương Thanh
~~o(O)o~~
EM ĐẾN

Em đến như trăng, đẹp diệu huyền
Đường mây tha thướt dáng người tiên
Muôn v́ tinh tú sâu ḷng mắt
Hoa sóng lung linh gót bạch liên
Em đến như mây tự núi ngàn
Mang theo huyền thoại thuở hồng hoang
Thiên Hà, Bích Hải nơi Em tới
Dư hương c̣n đọng giữa không gian...
Em đến với ḍng suối nhạc thơ
Cao sơn lưu thủy tự bao giờ
Âm ba nào vọng nơi tiềm thức
Đưa mộng hồn ta đến Cơi Mơ
Em đến tỏa Hương một khoảng trời
Ngọt ngào thanh khí chốn ngàn khơi
Thuyền mơ hoài mộng từ muôn thuở
Vời vợi biển mây, trăng nhẹ trôi...
Vương Thanh
~~o(O)o~~
CƠI MƠ

Đời
người như giấc mộng lớn, huống chi một giấc mộng trong cơi mơ. Người
đẹp như tiên chỉ là nét bút trong tâm cảnh, t́nh bạn tri âm rồi cũng
mong manh như làn sương khói thoảng qua… Chạnh nhớ truyện nàng Lâm chôn
xác hoa rơi, ta thả vần thơ theo chiếc lá vàng bay bay về nơi cuối trời…
Chợt nghe thèm rượu, há miệng dốc cạn vài ly, khà hơi sảng khoái, nghêu
ngao dăm vần thơ: “Rượu nồng giữa chốn thiên nhai / Tri tâm ai đó
những ai xưa, giờ …… / Đường trần bao cuộc bể dâu / Mộng xưa chừ đă nhạt
mầu thời gian / Nghiêng hồ tửu giữa canh tàn …”
Ta nghe từ cơi thiên thu
Từ nơi tiềm thức bụi mờ tháng năm
Bao nhiêu thế kỷ vút nhanh
Thuở trăng vừa mới mười lăm tuổi tṛn
Ngọc sương nào ướt gót son
Sắc hoa nào thắm nụ hồng môi Em
Biển nào vời vợi mắt huyền
Thu ba dợn sóng con thuyền nghiêng chao ...
Cánh mây nào giữa trời cao
Dệt tà áo mộng tươi màu hoàng hoa
Nụ cười nào vạn năm qua
Soi ḍng thủy nguyệt chan ḥa hương thơ ...
Gặp nhau c̣n tưởng trong mơ
Tri âm đă tự bao giờ
Tên Em ta đă ngàn xưa gọi thầm
Gọi hồn Em đă bao lần
Chờ Em bao kiếp thăng trầm tử sinh ...
Hôm nay ḿnh lại gặp ḿnh
Mời nhau cạn chén giao t́nh ngàn xưa ...
Vương Thanh
____
Mời nghe Hồng Vân diễn ngâm
Cơi Mơ
CẢM NHẬN VỀ THƠ CỦA VƯƠNG THANH
Thi Sĩ Hà Thượng nhân, năm 2000
(“Đọc
Lạc Bước Đào Nguyên”) :
.....
Ông (học giả Nguyễn Duy Cần) tâm sự với tôi, “các anh,
thi sĩ các anh là con cưng của Thượng Đế. Thật sự chỉ có
thơ mới diễn tả nổi ḷng
ḿnh.”
Vương Thanh làm thơ. Vương Thanh c̣n trẻ lắm. Anh lớn
lên trên đất Hoa Kỳ. Nhưng có lẽ anh đă có cốt cách Đông
phương từ trong bụng
mẹ. Người ta nói đó là thai giáo.
Bài thơ dài “Vọng Tiền Nhân”, anh đề cập đến Lư Bạch,
đến Đường
Thi, đến Vũ Hoàng Chương, đến Thôi Hộ, đến Bến Tầm
Dương, đến
bài ca Chính Khí. Chắc chắn những điều đó, anh không
phải học ở nhà trường, mà ở gia đ́nh, với bà, với mẹ.
Thơ anh chừng mực, nhưng trong sáng, đằm thắm. Anh biết
đến các thể từ, thể khúc, các thể thơ cổ Trung quốc khá
chu đáo. Chính cái ưu điểm đó đồng thời cũng là một
nhược điểm. Thơ anh thiếu cái hơi hướng của bây giờ. Đọc
anh tôi tưởng đọc người cùng trang lứa.
Vương Thanh có những câu thơ thật hay:
Ngàn câu nói giữa lặng thinh
...
Trong ṿm trời đất mông mênh
T́m đâu cho thấy một vầng trăng thanh
....
Mỗi giọt mưa buồn mỗi xót xa
Tưởng chừng nước mắt của Hằng Nga
Cảm thương tiên phận xa dương thế
Bỏ lại t́nh quân, lệ nhạt nḥa
...
Nàng đă về đâu hỡi Giáng Tiên
Để Thu vàng úa những ưu phiền
...
Xa th́ tận cuối phương Đông
Gần th́ trước mặt bên ḍng suối mơ
...
Mắt cười gọi nắng b́nh minh
...
Người đi, có nhớ trăng thề
Khăn tay người tặng, đem về dành hương.
...
Khi vui, trăng miệng tṛn xoe
Khi buồn, trăng nửa tay che mặt mày.
Với người mới làm thơ mà đă có những câu thơ như thế là
một điều rất đáng mừng. Với thời gian, Vương Thanh sẽ
điều chỉnh lại. Cho có một cốt cách riêng, một ngôn ngữ
riêng biệt mà ngoài Vương Thanh không ai c̣n có được
nữa. Tôi nghĩ là với ḷng yêu thơ tha thiết, Vương
Thanh sẽ thành công.
Hà Thượng Nhân
San Jose, 1.21.2000
~~o(O)o~~
Nữ Sĩ Hoàng Hương Trang,
năm 2000:
(Trích đoạn “Đọc
LBDN”):
.....
Tiếng thơ Vương Thanh nghe sao mà gần gũi với Nguyễn Du,
với Dương Bá Trạc, với Chu Mạnh Trinh, nghe sao mà gần
gũi với Vũ Hoàng Chương, với Đinh Hùng, với Nguyên Sa...
Vương Thanh thả hồn vào cơi thơ, một
chút say dịu dàng t́nh ái, một chút say mê cuồng chất
rượu ngất ngây, một chút say yêu đời và quên đời, một
chút say với tiền nhân... ḥa quyện vào những vần điệu
thi ca...
Một thuở nào Lưu Nguyễn lạc bước Đào
Nguyên, một thuở nào Từ Thức quên trần thế, một thuở nào
kỳ ngộ Bích Câu, một thuở nào Nguyễn Nhược Pháp vẽ nên
hoạt cảnh mờ ảo trẩy hội Chùa Hương, ấy là thơ Vương
Thanh!
Phải chăng hồn thơ cũng có nguồn, có
cội? Thoát thai từ nguồn thi cảm, thi tứ của Mẹ Cha,
thấm đẫm trong tế bào, huyết quản.
Cầu chúc Vương Thanh vững bước trên
con đường Thơ “Lạc Bước Đào Nguyên”, ở đó có nắng vàng
rực rỡ, có hương lạ bốn mùa, có núi cao biển rộng... và
chúc Vương Thanh c̣n măi măi t́m ra nhiều cơi đào nguyên
tuyệt vời trong sự nghiệp Thơ.
“Lạc cơi Đào Nguyên bước ngập ngừng
Hồn Thơ Ư Nhạc thoáng bâng khuâng
Chén quỳnh lăng đăng hương mai ngát
Nối vận Xưa Sau dệt ngàn chương”
Hoàng Hương Trang
Sài G̣n, Xuân năm 2000
~~o(O)o~~
Thi Sĩ Ư Anh Cảm Đề
Thi Tập BGTN, 04. 07.2023
Bên Gịng Thủy Nguyệt đọng lại trong tôi một cảm giác
mộng mị mơ màng. Tôi như vừa mơ thấy ḿnh bay qua một
gịng sông cũ, những bến bờ xưa mịt mờ khói sóng. Tôi
bay, bay măi, thấy bóng ḿnh bập bềnh, bóng ai xa xắng,
và rồi tất cả chỉ là hư ảo ch́m vào mưa bay trắng xoá
cuối trời.
Sông qua cổ độ
t́m bóng trăng xưa
người về hư ảo
trắng giọt sương mưa.
Tối hôm qua, con sông Indian River mênh mông lóng lánh
trăng 16.
Có ánh sáng nào đẹp dịu dàng hơn ánh
trăng hiền hoà bát ngát trên sông? Nh́n sông trôi, tôi
tự hỏi sông có mơ không. Nếu sông cũng mơ, th́ không
biết những giấc mơ của sông có đẹp huyễn hoặc và đầy thi
vị như những giấc mơ của Bên Gịng Thủy Nguyệt
không nhỉ.
Sông mềm như lụa
nước óng như tơ
ôm trăng soi bóng
trôi một gịng mơ.
Sông trăng là đây
mênh mông là đó
t́nh người đọng lại
một giấc mơ dài.



Vương Thanh
art2all.net