VƯƠNG THANH

 

 

TRUYỆN TÌNH

MÃ VĂN TÀI VÀ CHÚC ANH ĐÀI

 

Màn 1 :
(MVT đi tới đi lui trong phòng, chốc chốc lại gãi đầu, độc thoại )

Chúc Anh Đài, à, Chúc Anh Đài !
Là trai ! Hay gái ! Hay là trai giả gái ?
Làm đầu tóc ta cũng muốn rối tung rồi
Nam tử chi mà xinh đẹp quá đi thôi
Nước da ấy còn trắng hơn lòng trứng
Nụ cười ngợp nắng cho lòng ta cao hứng
Tóc như mây, với suối mắt long lanh …
Ôi ! dường như ta đang tả giai nhân
Ngươi là gái hay trai, ta vẫn còn chưa rõ …
Nhưng chả lẽ bao nhiêu người mờ mắt
Chỉ mình ta nghi hoặc chuyện này sao
Có lý nào !
Cũng đâu là không thể !
Xem người kìa
Nói cười tao nhã,
vóc dáng mảnh mai
Chẳng bao giờ áo ngắn lộ bờ vai
Hay tắm sông cùng đám bạn trai chung lớp
Thiệt khiến cho lòng mình tràn đầy ngờ vực
Mà ta … ta lại là ai chứ
Mã Văn Tài - văn ôn, võ luyện, trí dũng gồm thâu
Chứ phải nào như gã Sơn Bá khờ khờ, khạo khạo
để người ta lừa gạt đến bao giờ …

(MVT lắc lắc đầu môt hồi, rồi cao giọng gọi .)
Tiểu Bảo, lại đây ta bảo
Mau thu xếp hành lý, lập tức lên đường
Tìm đến quê nhà của Chúc cô nương
À không phải, là Chúc Anh Đài công tử,
Dò xét nhà y có mấy người huynh muội
Niên kỷ bao nhiêu, gia thất lập hay chưa …
Điều tra xong, thì hãy về ngay
Ta trông đợi tin ngươi mỗi một ngày
Đây trăm lượng bac cho mi làm lộ phí
Mau đi đi !

(Tiểu Bảo vâng dạ, rồi đi ra khỏi phòng … Một lát sau, nghe tiếng ngựa hí .)

Tiểu Bảo về sẽ rõ ràng chân tướng
Để coi Ngươi che giấu đến bao giờ …

 

 


Màn 2 :

(Ngày được nghỉ giải lao sau cuộc thi, CAD/LSB đi dạo phố trong thành, chuyện trò. MVT theo dõi đã lâu, làm như ngẫu nhiên găp mặt, chạy ra chào hỏi )

Chúc Công Tử, Lương huynh,
Chúc mừng huynh kỳ thi này giải nhất
Văn Tài ta đành cam bái hạ phong
Sơn Bá huynh lấy văn chương góp mặt với non sông
Làm rạng rỡ chí tang bồng nam nhi trong tứ hải
Ta trước kia, như có điều không phải
Hai vị bỏ qua cho, xin thứ lỗi Văn Tài
Tình bạn hai người quả là có một không hai
Thiệt khiến cho lòng ta tràn đầy hâm mộ
Từ bây giờ, ta hy vọng thường luôn gặp gỡ
Sơn Bá huynh và Chúc Anh Đài
Được cùng chung với hai người một chỗ
Trò chuyện thơ văn
Nghe Anh Đài gảy khúc đàn tranh
Và Sơn Bá nâng cao tiếng sáo
Lên vút tận trời xanh
Cho chim chóc bay quanh về tụ họp
Khúc giao hưởng bềnh bồng trời mây nước
Đưa hồn ta phiêu lãng giữa cơn say …
Say dòng nhạc, ý thơ, tình bạn hữu
Say men nồng và hình bóng giai nhân ...
Nhắc đến say, ta chợt nghe thèm rượu
Giờ cũng quá trưa rồi, ẩm thực vi tiên
Chúng ta hãy cùng đi tới quán Ngọc Liên
Ta bao hai bạn ăn uống thả giàn,
Không no say không về, nhé.

(Sơn Bá và Chúc Anh Đài nghệt mặt ra môt lúc. Chúc Anh Đài nghĩ : Hôm nay MVT thiệt khác lạ, nồng nhiệt như thế, thiệt không giống ngày thường chút nào. Không biết có mưu đồ gì đây. Còn LSB thì bản tánh đôn hậu, nào biết lòng của Tư Mã Ý, nên rất vui vẻ . )

Sơn Bá đáp:
Văn Tài huynh quá quá lời khen ngợi
Giải nhất này may mắn được mà thôi
Chuyện xưa kia như một thoáng mây trôi
Mình rất vui được huynh ngỏ lời kết bạn
Huynh trí dũng, tài kiêm văn võ
Đâu như Bá này chỉ là kẻ thư sinh …

Anh Đài xen vào nói:
Thôi, hai huynh
Xin bớt lời văn chưong khách sáo
Bụng đệ giờ đang kêu nhốn nháo đây nè
Từ sáng sớm cho đến bây giờ nhe
Còn chưa có một hạt cơm nào lót dạ

MVT cười ha hả:
Đã như thế, chúng ta đi liền nhé
Ăn uống no say, mới tiếp chuyện thơ văn
Nào mời hai bạn ...

Ba người cùng nhau đi đến quán ăn. MVT cười thầm, nghĩ bụng : cho SB mi lên mây, để ta có thể ở gần giám thị mi, không cho thằng khờ mi có cơ hội . :)
 

 


Màn 3:

SB đi vắng. CAD vai tỷ nữ giả trai ở trong phòng. CAD gỡ khăn che đầu, xõa xuống làn tóc mây, cười nói :

Sơn huynh thiệt là người quá ư thành thật
Chung sống nửa năm cho đến bây giờ
Đã mấy lần mình nói ý
Lại vẫn như là một tên khờ,
Tên khờ rất đáng yêu
Mình nói điều chi, muốn làm chi, y cũng chiều
Luôn che chở xem mình như tiểu đệ

CAD mặt ửng hồng, cười híc híc
Tiểu Hồng, tỷ nữ xen vào nói :


Cô nương, Lương công tử là người chân thật
Nào phải như Mã công tử tinh ranh
Em nghĩ rằng hắn đã nhận ra cô
Là thiếu nữ giả nam trang rồi đó
Mới hôm kia, em thấy y lấp ló
Lén nhìn cô, đôi mắt dán không rời !
Thôi chết rồi, cô ơi
Nếu như y tiêt lộ
Cô và em sẽ bị đuổi khỏi trường
Không chừng còn liên lụy đến Lương công tử

Chúc Anh Đài vuốt tóc, cười nói:

Cô cũng đoán Mã Văn Tài đã biết
Gã ma lanh này làm sao che mắt được y
Nhưng cho đến bây giờ y vẫn lặng thinh
Vẫn trò chuyên với cô như là huynh đệ
Y giả vờ thân thiện cô đã sớm nhìn ra
Còn huynh huynh đệ đệ với Sơn Bá thân thiết lắm nha
Nhưng ai biết trong lòng có mưu mô gì không nữa ...
Thôi đành chịu tới đâu hay tới đó
Chuyện không tới, có lo chẳng làm gì
Mã Văn Tài, Mã Văn Tài
Mi đang muốn làm chi ? ...

vương-thanh

 

 

art2all.net