VƯƠNG THANH
Tâm sự với đêm...

Đêm dài, nằm nghe một khúc Vô Đề Ca, chợt nghe cảm
khái. Ư thu vời vợi, trời đất mang mang, biết cùng ai say cạn chén u
hoài ? Trời cao mây trăng lững lờ bay …. Ta chợt ước ḿnh theo cánh gió
rong chơi tứ phương, cùng mây lang thang, phiêu bạt muôn nơi. Hay là như
cánh chim bằng, xoải cánh vút trời mây, ngao du thiên địa, sáng lên xứ
tuyết, chiều xuống thảo nguyên, tối vào sa mạc, khi về, lại ghé qua
thương hải, lặng nghe tiếng sóng biển dạt dào … reo vang khúc Sinh Diệt
Ca của muôn đời …
Giai nhân danh sĩ tự ngàn xưa, hỡi ôi, hồn giờ ở phương nào? Ta muốn
ngược ḍng Thời Không về thăm Thanh Liên cư sĩ, cùng nhau trăm chén rươu
đào, cho sầu vạn cổ tan vào khói sương! Lại mơ gặp Hoài Điệp Thứ Lang
dưới ánh trăng tàn, nghe tiếng ḷng ai đang thổn thức gọi người dưới nấm
mộ sâu. T́m chàng họ Nguyễn, xót t́nh “lỡ buớc sang ngang”, lưu lạc cuối
trời nam, nghêu ngao ca hát giữa chợ quên tháng ngày. Mời y vài chén
rượu cay … Cùng là kẻ tha hương, phiêu bạt góc biển chân trời … Ta lại
đi thăm Chàng Say, trêu chàng c̣n khóc thương nàng Tố trong mộng trong
Thơ cho đến bao giờ… Về bến Tầm Dương, nghe tiếng đàn ai như oán như
khóc như than, xót thương cho phận hồng nhan lênh đênh, trôi nổi theo
ḍng đời… Rồi ta lại thả buớc phiêu du qua Âu Châu, xem bậc thiên tài
Shakespeare vẩy bút viết những ḍng kịch thơ bất hủ …
Nhưng đó chỉ là một giấc mơ. Nhân sinh nhược mộng, thiên địa vô t́nh. Ta
như là hạt bụi, nhẹ trôi trong dải Ngân hà... Vẫn biết đời nguời là vô
thường, sao ḷng c̣n nặng những sầu vương !...
Nâng chén rượu đối guơng mời uống
Vẫn là ta phóng đăng giữa trần ai
Thiên nhai vang chuỗi cười dài
Nào ai tri kỷ tại hà phương
Cùng ta dốc cạn sầu trường thiên thu …
vương-thanh
art2all.net
|