Có một chàng trai Việt
"luôn luôn canh cánh một món nợ. Nợ nước Ư. Nợ t́nh yêu của
Elena. Một t́nh yêu hoàn toàn trong sáng, vô vụ lợi, không toan tính
nhỏ nhen..."
Có một người con gái Ư "luôn chấp nhận hy sinh...từ bỏ tất cả
những ǵ thân thương để tiếp tục...một hành tŕnh mới, về sống ở
Việt Nam, một đất nước c̣n bao khó khăn và ngổn ngang những vấn đề."
Nơi đây, họ đă và đang tiếp tục viết nên bản t́nh ca của đời ḿnh
bằng t́nh yêu mănh liệt của " hai trái tim nằm giữa lằn ranh, vừa
Ḥa vừa Nhập, thách thức mọi khác biệt của hai nền văn hóa."
Vâng, tôi đang nói về nhà văn Trương Văn Dân và tiến sĩ ngôn ngữ-
văn học nước ngoài Elena Pucillo (Đại học Milano - Italia), với tất
cả niềm ngưỡng mộ và cảm phục của một độc giả Việt.
May mắn được gặp cô chú ở ngoài đời, với tôi là một niềm vinh hạnh
lớn lao. Làm sao tôi có thể quên được giọng nói thân thương như
giọng Huế được thốt lên từ người đàn bà đến từ miền Bắc nước Ư ấy.
Làm sao tôi có thể quên được nụ cười đôn hậu, hiền từ của một người
con Việt tài hoa "dẫu có sống ở những quốc gia giàu sang đến mức
nào th́ khát vọng t́m về nguồn cội vẫn luôn canh cánh trong ḷng".
Tôi đă từng say mê lật giở từng trang " Bàn tay nhỏ dưới mưa"
vào những ngày xuân cũ. Mùa xuân này, tôi lại để hồn ḿnh tiếp tục
phiêu du với " Milano Sài G̣n đang về hay sang ?"- " Vàng
trên biển đá đen". Bởi đó chính là trái ngọt t́nh yêu mà nhà văn
Trương Văn Dân và Elena Pucillo dâng tặng cho đời. Bởi nói như cô
Elena " Cuộc đời này là ǵ ? Chẳng qua chỉ là một hơi thở ! Tại
sao chúng ta không sống cho cái tâm ḿnh đẹp ?..."
...
Xin trân trọng giới thiệu cùng bạn "MILANO- SÀI G̉N, ĐANG VỀ HAY
SANG ?"
Nguồn :
https://www.facebook.com/vicam1981/posts/733195573733032
art2all.net