|
Nguyễn Phúc Vĩnh Ba NHÀ XUẤT BẢN TINH HOA HUẾ TRONG L̉NG NGƯỜI YÊU NHẠC
1. Một hoạt động văn hoá độc đáo và có ư nghĩa sâu sắc trong Festival Huế 2010 là “Gala Tinh Hoa - Sông Hương” nhằm tôn vinh sự đóng góp của Nhà Xuất Bản Âm Nhạc Tinh Hoa đối với nền âm nhạc Việt Nam và nền văn hoá Huế. Gala này được Hội Âm Nhạc Thừa Thiên Huế, Tạp Chí Sông Hương và Nhà Văn Hoá Huế đồng tổ chức vào ngày 08.6.2010 tại một thính pḥng của nhà hàng Nam Châu Hội Quán. Đây là một việc làm đáng trân trọng của Ban Tổ chức bởi lẽ dễ hiểu là dù hầu hết các nhạc phẩm do NXB Tinh Hoa ấn hành đă được cho phép hát trở lại, việc tôn vinh hoạt động xuất bản của một nhà xuất bản tư nhân trong vùng thuộc Pháp là một hiện tượng hiếm hoi trong đời sống văn hoá xă hội Việt Nam. Hơn thế, những bản nhạc này đă một thời được gọi tên là nhạc tiền chiến, đầy uỷ mị, bi quan, có những tác động tiêu cực lên xă hội,….. Để tạo điều kiện thuận lợi cho Gala này, số đặc biệt của Tạp Chí Sông Hương tháng 5.2010 chào mừng Festival Huế 2010 đă đăng tải bài viết “Nhà xuất bản Tinh Hoa - Những điều tôi biết” của nhà báo Trần Bá Đại Dương, một bài viết rất công phu cho phép chúng ta thấy rơ được vai tṛ và sự đóng góp của nhà xuất bản này trong đời sống văn hoá nghệ thuật của người Việt. Hiện diện ở Gala là khoảng 200 người yêu nhạc trong đó phải kể tới vợ của cố Giám đốc NXB Tinh Hoa, bà Tăng Duyệt (nhũ danh Huỳnh Thị Cam), nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu - người có tác phẩm là ấn phẩm đầu tiên của nhà xuất bản này, và Châu Tài, con trai của cố nhạc sĩ Châu Kỳ, người cũng từng có tác phẩm được ấn hành tại NXB Tinh Hoa.
2. Trong không khí đổi mới sau này, hầu hết chúng ta đă nghe được tất cả các nhạc phẩm tiền chiến đó qua rất nhiều dĩa nhạc trong và ngoài nước hay được ca sĩ tŕnh bày trên các phương tiện truyền thanh truyền h́nh. Tuy nhiên, nh́n được mặt mũi của hơn 300 đứa con tinh thần của biết bao nhạc sĩ đàn anh tài hoa và tiên phong của nền tân nhạc Việt th́ thật là một cơ hội hăn hữu. Đây chính là sự đóng góp lớn lao của Tạp Chí Sông Hương qua sự tập hợp 4 bộ sưu tập của các nhà sưu tập Danh Toại, Nguyễn Văn Thịnh, Nguyễn Đ́nh Niêm và Hà Thị Lựu. Theo nhà báo Trần Bá Đại Dương th́ từ năm 1945 – 1956, Nhà xuất bản Tinh Hoa đă xuất bản gần 500 bản nhạc của các nhạc sĩ anh tài Việt Nam. Là người yêu nhạc, khó ai mà quên được các tác phẩm như Đoàn giải phóng quân, Tuyên truyền xung phong, Mùa đông binh sĩ (Phan Huỳnh Điểu), Buồn tàn thu, Trương Chi (Văn Cao), Ḥn Vọng Phu I, II, III (Lê Thương) Tiếng Thu, Cô hái mơ, Thu chiến trường (Phạm Duy), Đêm tàn bến Ngự, Thuyền mơ (Dương Thiệu Tước), Bướm Hoa, Đêm đông (Nguyễn Văn Thương),… Hầu hết những nhạc sĩ tiên phong của nền tân nhạc Việt Nam đă có tác phẩm xuất bản tại đây. Có thể nói không ngoa rằng một phần lớn tâm hồn của của những người khoảng từ tuổi 50 trở lên c̣n sống hiện nay đă mang nặng dấu ấn của những bài nhạc này. Họ tôn quư anh hùng tiền nhân, họ tự hào lịch sử ṇi giống, họ yêu đất nước xóm làng, họ bỏ nhà đi vào chiến khu bưng biền, họ nhớ thương vợ con thân thích, họ hy sinh dũng cảm cho quê hương, … tất cả t́nh tự dân tộc, tâm t́nh nhân văn đáng quư đáng trọng đó đă được các nhạc sĩ tài ba trên nói hộ.
Giờ đây, nh́n những mái đầu tóc đă ngả màu hoa râm, đôi cái đă bạc trắng như bông cúi xuống xem lại các bản nhạc cũ kỹ đầy bụi thời gian, chúng ta mới thấy hết giá trị của âm nhạc chân chính trong ḷng người. Những bản nhạc in ấn thô sơ, với nét vẽ b́a mộc mạc của hoạ sĩ Phi Hùng và Duy Liêm như những mảng kư ức xinh tươi đang mỉm cười với họ. Mỗi bản nhạc sẽ gợi lại cho họ một vài kỷ niệm hay có lẽ một đoạn đời mà họ đă khóc cười theo nó. Lời ca, điệu nhạc ôi, chúng đă đi theo suốt cả cuộc đời một người yêu nhạc nào đó để lỡ có buồn th́ “ôi ta buồn ta đi lang thang bởi v́ đâu?” như chàng Tân Lang trong bản Trầu cau hay tự hỏi “có ai nhớ ai nơi giang đầu” (Đêm tàn bến Ngự) chăng? Hoặc có chăng một chàng công tử thành phố vừa bước lên chiến khu vừa hát “người giải phóng quân một lần ra đi, nào có sá chi đâu ngày trở về”. Thật khó mà tách những lời ca điệu nhạc đó ra khỏi trái tim của những kẻ si t́nh âm nhạc này. Một câu hỏi bỗng dưng xuất hiện trong tâm trí người viết bài này, “Nếu không có nhà xuất bản Tinh Hoa th́ sao?”. Thật cũng khó mà t́m ra câu đáp. Biết đâu các nhà xuất bản nhạc ở Hà Nội, Sài G̣n sẽ làm hộ cái công việc này. Và cũng biết đâu lại không? Thật sự người viết cũng không rơ lắm về các nhà xuất bản âm nhạc Thế Giới (Hà Nội), Sống Chung và Á Châu (Sài G̣n) song hầu như mọi bản nhạc hay thời tiền chiến đều được Tinh Hoa xuất bản. Các nhạc sĩ Văn Cao, Phan Huỳnh Điểu, Tô Vũ, Trần Hoàn, Phạm Duy, Dương Thiệu Tước, Nguyễn Văn Thương, Phạm Đ́nh Chương, Văn Giảng, Hùng Lân,… đều gởi tác phẩm đến xuất bản ở Tinh Hoa. Cho nên thiết nghĩ chỉ giả sử đến cảnh cả một gia tài âm nhạc đồ sộ đó không may không được in ấn phát hành ra th́ quả là một thiệt tḥi lớn lao cho nền âm nhạc nước nhà quá. Thời ấy, không có nhiều phương tiện nghe nh́n như bây giờ, thanh niên chỉ với cây đàn ghi-ta hay măng-đô-lin và tập tểnh đàn theo từng nốt nhạc. Người này truyền tập cho người kia, hoặc nghe tàm tạm qua đài phát thanh thô sơ thuở ấy, thế nên việc in ấn và phát hành những bản nhạc như thế quả đóng góp cho sự phát triển nền tân nhạc buổi sơ khai rất lớn lao. Ḷng mến mộ nền tân nhạc cứ được đà sinh sôi nảy nở đế sau này tiếp nối ta có được lớp nhạc sĩ đời sau cũng tài hoa không kém. Những bộ sưu tập c̣n lại hôm nay qua bao băo táp của thời gian và chiến tranh đă minh chứng cho giá trị của những bản nhạc đó và ḷng yêu quư âm nhạc của thanh niên thời ấy. Điều đáng chú ư là nội dung của gần 500 bản nhạc đó đều rất lành mạnh, giáo dục ḷng yêu quê hương dân tộc, ḷng tự hào giống ṇi gịng họ, đề cao lối sống nhân nghĩa thuỷ chung,….cỗ vũ công cuộc kháng Pháp của toàn dân tộc ta. 3. Sau một số bản nhạc tiền chiến được tŕnh diễn rất sâu lắng, gần cuối Gala là lời tâm t́nh của nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu. Với mái tóc bạc như lau trắng, với giọng nói đầy cảm xúc, nhạc sĩ đă nói rằng đây là hạnh phúc nhất đời ông khi được có mặt trong buổi buỏi tôn vinh NXB Tinh Hoa này. Ông kể lại kỷ niệm được quen biết với ông Tăng Duyệt và cơ may bản nhạc “Đoàn giải phóng quân” trở thành ấn phẩm đầu tay của nhà xuất bản này. Với 800 đồng tiền nhuận bút cho tác phẩm đó, ông đă cho biết số tiền ấy đủ để ông cơm nước trong 5 năm trường.Ông bùi ngùi kể lại một thời bản nhạc đó bị phê b́nh là bi quan khiến ông phải viết những bản nhạc khác mà trong đó người chiến sĩ giải phóng quân ra đi rồi vẫn có ngày trở về, trở về rồi lại ra đi v́ nước…. Quả nhiên, thật khó khăn cho người sáng tác âm nhạc lúc đó.
Nghe câu chuyện người viết bất chợt nhớ lại một thời “không vui” trong đời sống văn học nghệ thuật của nước ta. Những tác phẩm giá trị bị chối bỏ một thời đă được công nhận trở lại, những giải thưởng đă được trao cho những người đă một thời bị phê phán. Tuy vậy, ta không khỏi xót xa cho những oan trái mà những người văn nghệ sĩ thời ấy phải gánh chịu. Đèn đă thắp sáng lấp loáng ở khu giới thiệu “Ẩm thực ba miền” trong sân Hội quán chính là lúc Gala kết thúc. Người viết bài này ra về nhưng trong ḷng vẫn nghe vang lên những giai điệu âm nhạc quen thuộc xa xưa. Có lẽ cần một công tŕnh nghiên cứu dài hơi, công phu và thấu đáo mới đánh giá đầy đủ giá trị của nền tân nhạc thời tiên phong này và cả tác động của nó lên tâm thức thanh niên, đồng bào thời ấy. Hẳn trong đó, sự đóng góp của NXB Tinh Hoa sẽ được nhận thức toàn vẹn hơn. Xin cảm ơn ông Tăng Duyệt, giám đốc nhà xuất bản Tinh Hoa, một người gốc Quảng Đông nhưng lại yêu quư và đóng góp nhiều cho âm nhạc Việt Nam.
|