NGUYỄN ƯỚC
(Voice of the master) Kahlil Gibran Phần II: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18
Phần thứ hai Lời của Đạo sư
13 T́nh yêu và tuổi trẻ
Người tuổi trẻ ấy giữa b́nh minh cuộc đời ngồi sau bàn viết trong ngôi nhà vắng lặng. Có khi hắn đưa ánh mắt xuyên qua cửa sổ nh́n lên bầu trời lốm đốm những v́ sao lấp lánh, có khi hắn hướng ánh mắt nh́n vào thiếu nữ trong bức tranh đang cầm trên tay. Những đường nét và sắc màu ấy xứng đáng là tuyệt phẩm; chúng càng lúc càng phản ánh trong tâm trí người tuổi trẻ và phơi mở cho hắn những bí mật của Thế giới và bí nhiệm của Vĩnh cửu. Bức tranh thiếu nữ kêu gọi người tuổi trẻ và vào lúc ấy biến đôi mắt hắn thành đôi tai khiến hắn có thể thấu hiểu ngôn ngữ của các tinh thần đang lơ lửng trong pḥng và con tim hắn mỗi lúc một thêm khô héo với t́nh yêu. Như thế, nhiều giờ trôi qua, như thể chúng chỉ là một phút giây trong giấc mơ đẹp nào đó hay chỉ là một năm trong cuộc sống của Vĩnh cửu. Kế đó, người tuổi trẻ đặt bức tranh xuống ngay trước mặt ḿnh. Hắn cầm lên ngọn bút và tuôn trào cảm xúc của trái tim ḿnh lên trang giấy. "Em thương yêu: Chân lư vĩ đại th́ vượt quá Tự nhiên và không thể truyền đạt từ hữu thể này sang hữu thể khác bằng con đường ngôn ngữ của loài người. Chân lư chọn Im lặng để chuyển tải ư nghĩa của nó cho các linh hồn đang yêu. "Anh biết rằng im lặng của đêm là sứ giả xứng đáng nhất giữa hai con tim chúng ta, v́ nó mang thông điệp của T́nh yêu và kể lại những thánh vịnh của hai tâm hồn chúng ta. Giống như Thượng đế đă khiến linh hồn là tù nhân của thể xác, T́nh yêu làm anh thành tù nhân của chữ nghĩa và ngôn từ. "Ôi em thương yêu, người ta nói rằng T́nh yêu là ngọn lửa thiêu đốt trong tâm hồn con người. Ngay lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, anh biết rằng anh đă quen em từ nhiều thời đại, và ngay từ thời điểm ra đi, anh đă biết rằng không ǵ đủ mạnh để làm chúng ta tách rời nhau. "Ánh mắt anh nh́n em lần thứ nhất thật ra chẳng phải là liếc mắt đầu tiên. Giờ khắc hai trái tim chúng ta hội ngộ ấy đă xác nhận trong anh niềm tin vào Vĩnh cửu cùng sự bất tử của Linh hồn. "Vào khoảnh khắc đó, Thiên nhiên vén tấm mạng che khỏi đôi mắt kẻ tin rằng ḿnh bị áp bức và bộc lộ công lư muôn đời của nó. "Em có nhớ ḍng suối bên bờ của nó chúng ta đă ngồi nh́n nhau, hỡi em thương yêu? Em có biết trong giây phút ấy đôi mắt em đă nói cho anh biết t́nh em yêu anh không phát sinh từ ḷng thương hại mà từ công chính? Và giờ đây anh có thể loan báo với ḿnh và với thế giới rằng những tặng phẩm bắt nguồn từ công chính cao cả hơn những tặng phẩm phát sinh từ ḷng từ thiện. "Và anh cũng có thể nói rằng T́nh yêu nếu do ngẫu nhiên đem lại th́ chẳng khác nào nước tù đọng trong đầm lầy. "Em thương yêu, trước mặt anh trải rộng một cuộc sống mà anh có thể làm cho nó thành vĩ đại và đẹp đẽ - một cuộc sống khởi đi từ lần chúng ta gặp gỡ nhau và sẽ kéo dài tới bất tận. "V́ anh biết rằng ngay bên trong em sản sinh sức mạnh Thượng đế đang ban cho anh để thể hiện bằng ngôn từ và hành vi cao cả tựa như mặt trời mang những đóa hoa ngát hương đồng nội vào cuộc đời. "Và như thế t́nh anh yêu em sẽ kéo dài măi măi."
Người tuổi trẻ chầm chậm đứng dậy, trang trọng đi ngang căn pḥng. Hắn nh́n qua cửa sổ, thấy trăng đang lên đằng chân trời làm bầu trời bao la chan ḥa ánh sáng dịu dàng. Kế đó, hắn quay lại bàn và viết tiếp: "Người anh thương yêu ơi, hăy tha lỗi cho anh đă nói với em theo ngôi thứ hai. V́ em là một nửa khác xinh đẹp anh đă thiếu từ lúc hai ta xuất hiện khỏi bàn tay thiêng liêng của Thượng đế. Hăy tha lỗi cho anh, người yêu dấu của anh!"
|