NGUYỄN  ƯỚC

Minh Triết

 

(Voice of the master)

Kahlil Gibran

Mở đầu  

Phần I :  1  2

Phần II:  1  2  3  4  5  6  7  8  9  10  11  12  13  14  15  16  17  18

 

Phần thứ hai

Lời của Đạo sư

 

5

Về thiêng tính của con người

 

Mùa xuân tới. Mẹ Thiên nhiên bắt đầu cất tiếng trong giọng th́ thầm của suối nước cùng những con lạch nhỏ và nụ hoa cười, khiến linh hồn con người hạnh phúc và măn nguyện.

Thế rồi bỗng dưng mẹ Thiên nhiên nổi cơn điên tiết tàn phá thị thành xinh đẹp. Và con người quên cả tiếng cười, sự dịu ngọt và ḷng tử tế của bà.

Chỉ trong một giờ, sức mạnh khủng khiếp và mù ḷa ấy hủy diệt những ǵ được nhiều thế hệ ra công xây dựng. Thần chết ghê rợn dương móng vuốt túm lấy con người cùng thú vật và nghiền nát cả hai.

Những ngọn lửa cuồng nộ thiêu rụi con người cùng của cải của nó. Đêm sâu thẳm hăi hùng phủ lấp vẻ đẹp cuộc đời dưới chiếc khăn liệm dệt bằng tro than. Các hiện tượng thiên nhiên diễn ra ác liệt và hủy diệt con người, nhà cửa cùng mọi công tŕnh do chính bàn tay nó làm nên.

Trong cơn sấm sét Hủy diệt kinh hoàng ấy, từ phần sâu kín nhất của Quả đất và giữa hết thảy những khốn khổ điêu tàn ấy, đứng một Linh hồn khốn khổ đăm đăm nh́n mọi sự từ xa, và thảm năo chiêm nghiệm về tính yếu ớt của con người và tính toàn năng của Thượng đế. Nó ngẫm nghĩ về kẻ thù của con người đang nấp sâu ẩn kín dưới tầng tầng quả đất và trong những nguyên tử trên thinh không. Nó lắng nghe tiếng kêu khóc của người mẹ cùng đàn con đang đói và nó chung chia khổ đau với họ.

Linh hồn ấy suy tư về tính dă man của các hiện tượng thiên nhiên và sự nhỏ bé của con người. Nó nhớ lại chỉ mới hôm qua, con cái của Loài người ngủ yên ra sao dưới mái nhà ḿnh - nhưng hôm nay đă thành kẻ chạy trốn vô gia cư và từ một quăng xa quay nh́n đăm đăm thương tiếc chốn thị thành xinh đẹp của ḿnh, với hi vọng đang trở thành tuyệt vọng, hân hoan thành khổ năo và cuộc sống an lành trở thành cuộc chiến đấu. Nó đớn đau với những kẻ con tim tan nát, bị mắc kẹt trong móng vuốt của Khổ năo, Đau đớn và Tuyệt vọng.

Và trong khi đứng đó trầm tư, đau khổ và hoài nghi công lư của Luật Thiêng liêng ràng buộc mọi sức mạnh của thế giới, Linh hồn ấy th́ thầm vào tai của Tịch lặng:

"Đằng sau toàn bộ cuộc sáng thế này là Minh triết vĩnh cửu; nó làm xảy tới cuồng nộ và hủy diệt nhưng nó cũng đưa tới vẻ đẹp không thể đoán.

"V́ đối với Thế gian này, lửa và sấm sét, băo tố là những cái đáng oán hận, như ganh tị và cái ác đối với tâm hồn con người. Trong khi các quốc gia hoạn nạn làm bầu trời tràn ngập tiếng rên rĩ than khóc, Kư ức mang tới tâm trí tôi những lời cảnh báo và những tai ương thảm kịch từng diễn ra trên sân khấu Thời gian.

"Tôi đă thấy Con người, suốt chiều dài lịch sử, dựng lên trên mặt đất những ngọn tháp, cung điện, thành phố; và tôi đă thấy quả đất hướng cơn thịnh nộ vào chúng và nuốt chửng chúng vô lại ḷng ḿnh.

"Tôi đă thấy những người mạnh mẽ xây lên những lâu đài kiên cố và tôi đă thấy các họa sĩ tô điểm trên vách của chúng các bức họa; kế đó tôi đă thấy quả đất ngáp rộng miệng, nuốt chửng hết thảy những ǵ được làm nên bởi bàn tay điêu luyện và tâm trí sáng lạng của thiên tài.

  "Và tôi đă biết rằng quả đất như một cô dâu xinh đẹp chẳng cần tới nữ trang do con người làm ra để tăng thêm vẻ yêu kiều của nàng; nó măn nguyện với màu cỏ cây xanh tươi trên các cánh đồng cùng cát vàng trên băi biển và những viên đá quí trên các ngọn núi của ḿnh.

"Nhưng tôi đă thấy con người trong Thiêng tính của nó đứng như một gă khổng lồ giữa Thịnh nộ và Hủy diệt, thách thức cơn giận của quả đất và sự cuồng nộ của các hiện tượng thiên nhiên.

"Giống với cột ánh sáng, con người đứng giữa những điêu tàn của Babylon, Nineveh, Palmyra và Pompeii và nó vừa đứng vừa hát bài ca Bất tử:

Hăy để quả đất lấy đi

Những ǵ của đất

V́ tôi, Con người, vốn vô cùng tận."

  

(tiếp theo 2-6)

 

 

Trang Nguyễn Ước

 

art2all.net