NGUYỄN ƯỚC
(Voice of the master) Kahlil Gibran Phần II: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18
Phần thứ hai Lời của Đạo sư
18 Phục sinh
Người tôi thương yêu ơi, hôm qua hầu như tôi cô đơn giữa thế gian này, và cô đơn ấy của tôi tàn nhẫn chẳng khác nào cái chết. Tôi như cây hoa mọc dưới bóng một tảng đá khổng lồ mà sự hiện hữu của hoa không được Cuộc đời biết tới và nó cũng chẳng biết tới Cuộc đời. Nhưng hôm nay linh hồn tôi thức giấc và tôi thấy người yêu dấu đang đứng bên tôi. Tôi liền nhỏm dậy vui mừng rồi qú xuống bái lạy người. Người yêu dấu ơi, mới hôm qua, cái chạm vào của làn gió nhẹ nhởn nhơ dường như thô ráp và tia nắng mặt trời dường như yếu ớt, sương mù che lấp bộ mặt trần gian và sóng đại dương gầm lên như băo tố. Tôi nh́n mọi sự chung quanh nhưng chỉ thấy cái tôi đang đau khổ của ḿnh đứng bên cạnh ḿnh, trong khi những bóng ma của bóng tối chỗi dậy và rơi chung quanh tôi như lũ kên kên tham ăn. Nhưng hôm nay, Thiên nhiên tắm trong ánh sáng, những ngọn sóng gầm rú đă lặng và sương mù đă tan. Nh́n đâu tôi cũng thấy các bí mật của Cuộc đời nằm rộng mở trước mặt ḿnh. Hôm qua tôi là câm nín trong con tim Đêm, hôm nay tôi là khúc hát trên đôi môi Thời gian. Và mọi sự ấy đến rồi đi trong khoảnh khắc, được h́nh thành từ một liếc mắt, một lời nói, một tiếng thở dài và một nụ hôn. Khoảnh khắc đó, người tôi thương yêu ơi, đang ḥa trộn sự sẵn sàng trong quá khứ của linh hồn tôi với niềm hy vọng vào tương lai của tâm hồn tôi. Nó giống như hoa hồng trắng từ ḷng đất bừng nở vào ánh sáng ban ngày. Khoảnh khắc đó, đối với cuộc đời tôi, giống như sự ra đời của Đức Kitô đối với các thời đại của Con người, v́ nó chan chứa t́nh yêu và thiện hảo. Nó biến bóng tối thành ánh sáng, khổ năo thành hân hoan và tuyệt vọng thành hạnh phúc. Người thương yêu ơi, những ngọn lửa T́nh yêu từ trời giáng hạ trong nhiều h́nh dạng nhưng dấu ấn của chúng nơi trần thế chỉ một thôi. Ngọn lửa nhỏ nhoi thắp sáng tâm hồn nhân thế giống như cây đuốc rực sáng xuống từ trời cao để soi sáng lối đi của loài người. V́ trong một linh hồn chứa đựng mọi hy vọng và cảm xúc của toàn thể loài người. Người yêu quí của tôi ơi, người Do Thái chờ đợi sự giáng lâm của Đấng Cứu thế, kẻ được hứa cho họ và sẽ giải phóng họ khỏi cảnh câu thúc. Và Linh hồn Vĩ đại của Thế giới cảm giác rằng việc thờ phượng Jupiter và Minerva không c̣n hữu ích v́ tâm hồn khao khát của loài người chẳng thể nguôi ngoai với rượu. Tại La Mă, loài người suy xét thiêng tính của Apollo, vị thần không chút xót thương, và nhan sắc của Venus đă rơi vào hư hoại. V́ sâu trong tâm hồn ḿnh dù không thấu hiểu nó, các quốc gia ấy đói khát lời giảng dạy tối thượng, vượt lên trên hết thảy những ǵ được t́m thấy nơi trần thế. Họ khao khát sự tự do của tinh thần, cái sẽ dạy cho con người sống vui với người bên cạnh trong ánh sáng mặt trời và sự diệu kỳ của việc sống. V́ chính sự tự do yêu quí ấy mang con người tới gần hơn Đấng Vô h́nh để nó có thể tiếp cận mà không sợ hăi hay hổ thẹn. Người thương yêu của tôi ơi, mọi sự ấy diễn ra hai ngàn năm trước khi các khát vọng của tâm hồn lượn lờ quanh vạn vật hữu h́nh, sợ hăi tới gần tinh thần vĩnh cửu - trong khi Pan Chúa tể Rừng xanh làm con tim các mục tử tràn đầy kinh hăi, và Baal Chúa tể Mặt trời ấn bàn tay không chút xót thương của tư tế lên linh hồn người nghèo khó hèn mọn. Và vào một đêm, vào một giờ, vào khoảnh khắc thời gian ấy, đôi môi tinh thần hé mở nói lời thiêng liêng của "Sự sống" trở thành da thịt hài nhi đang nằm ngủ trong ḷng một trinh nữ, giữa chuồng súc vật. Nơi đó các mục tử vừa canh giữ đàn súc vật của ḿnh chống lại cuộc tấn công của bầy dă thú ban đêm vừa đưa mắt ngỡ ngàng ngó hài nhi khiêm tốn ngủ trong máng cỏ. Hài nhi Vua, được quấn trong y phục xác xơ của mẹ ḿnh, ngự trên ngai những tâm hồn chất đầy gánh nặng và những linh hồn đói khát, và bằng sự khiêm tốn của ḿnh, ngài giật lấy quyền trượng từ bàn tay của Jove, đưa nó cho mục tử nghèo khó đang canh bầy súc vật. Và từ Minerva, ngài lấy Minh triết và đặt nó trong con tim người đánh cá nghèo đang vá lưới. Từ Apollo, ngài lấy Hân hoan qua những khổ năo của chính ḿnh và ban nó cho người hành khất sầu khổ bên vệ đường. Từ Venus ngài lấy Nhan sắc và trút nó vào linh hồn của người đàn bà sa ngă đang run rẫy trước kẻ áp bức tàn bạo. Ngài truất phế Baal và đặt vào chỗ đó một nông dân hèn mọn, kẻ gieo hạt và canh tác đất đai bằng mồ hôi lông mày của ḿnh. Người tôi thương yêu ơi, chẳng phải hôm qua linh hồn tôi như các bộ tộc Israel sao? Chẳng phải trong trời đêm im vắng tôi đă ngóng đợi ngày giáng lâm của Đấng Cứu độ để giải thoát tôi khỏi t́nh cảnh nô lệ và những ác độc của Thời gian sao? Chẳng phải tôi đă cảm thấy tinh thần đói khát cực kỳ như các quốc gia trong quá khứ sao? Chẳng phải tôi đă đi trên con đường Cuộc đời như hạt giống bị gieo trên sỏi đá, không chim trời nào t́m thấy, cũng không hiện tượng thiên nhiên nào tách vỏ nó ra để mang tới sự sống? Người tôi thương yêu ơi, mọi điều ấy diễn ra hôm qua khi các giấc mơ của tôi thu ḿnh trong bóng tối, sợ phải tới gần ánh sáng ban ngày. Mọi điều ấy xảy ra khi Khổ năo xé rách trái tim tôi và Hy vọng ra sức khâu vá nó. Vào một đêm, vào một giờ, vào khoảnh khắc thời gian ấy, Tinh thần giáng hạ từ tâm điểm của ṿng tṛn ánh sáng thiêng liêng, nh́n tôi với những con mắt tâm hồn của người. Từ cái liếc mắt ấy, T́nh yêu ra đời và t́m thấy nơi nương náu trong trái tim tôi. T́nh yêu vĩ đại này được quấn trong xiêm áo của cảm xúc tôi để biến khổ năo thành hân hoan, tuyệt vọng thành hạnh phúc, cô đơn thành địa đàng. T́nh yêu, vị Hoàng đế vĩ đại, đă phục hồi sự sống cho trái tim tôi đă chết, trả lại sự sống cho đôi mắt tôi mờ lệ, nâng tôi từ hố hầm tuyệt vọng lên Hi vọng chốn trời cao. V́ hết thảy những ngày ngày của tôi đă là đêm đêm, người thương yêu của tôi. Nhưng xem ḱa! B́nh minh đang tới, và chẳng mấy chốc mặt trời sẽ mọc. V́ hơi thở của Hài đồng Giêsu tràn ngập bầu trời và ḥa trộn với khí thinh không. Cuộc đời từng có thời chất chồng tang tóc nay chan chứa hân hoan v́ đôi cánh của Hài đồng đang quấn chung quanh tôi và ấp ủ linh hồn tôi.
|